Có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao cuộc đời lại luôn mang đến cho ta những thử thách? Đơn giản vì chông chênh là một phần tất yếu của quá trình trưởng thành. Nếu ta luôn được trải qua những điều suôn sẻ, dễ dàng, ta sẽ chẳng bao giờ học được cách đối mặt với khó khăn và trở nên mạnh mẽ hơn.
Mình – 22 tuổi, mới vừa bước chân ra khỏi môi trường đại học và cũng có những trăn trở rất riêng.
Đúng như người ta thường nói, tuổi 22 là ngưỡng tuổi của sự chênh vênh. Là khi ta vừa mới bước những bước chân chập chững để trải nghiệm ở môi trường mới và ta nhận ra bản thân ta thật nhỏ bé.
🌱Là những hoài nghi về bản thân.
Mình chỉ mới tốt nghiệp vào hai tuần trước và đang chập chững bước từng bước chân vào cuộc đời. Mình chẳng có gì ngoài tấm bằng đại học và vài ba kỹ năng nhỏ lẻ mà mình góp nhặt được trong suốt những năm tháng đại học. Thế là mình bất chợt nhận ra: Hóa ra bản thân cũng rất nhỏ bé trong vô số những con người tài giỏi ngoài kia. Hóa ra khi ra khỏi vòng tay của cha mẹ, ta cũng chỉ là một cá thể hết sức bình thường. Rồi mình hoài nghi về bản thân. Mình chẳng biết mình là ai, mình tồn tại giữa cuộc đời này để tạo nên giá trị gì?
🌱Là những hoài bão to lớn.
Có lẽ tuổi trẻ là tuổi mộng mơ. Mình cũng lắm khi mộng mơ. Mình cũng có những ước mơ, hoài bão to lớn. Mình đã vô số lần hình dung cuộc sống mơ ước của mình nhưng rồi gần đây mình lại choáng ngợp với nó.
Nhưng dẫu vậy, mình vẫn chọn dấn thân, vẫn chọn bước tiếp với những băn khoăn và lo lắng.
Như trong cuốn “Nhà giả kim” mà mình từng đọc, mọi việc xảy ra đều là dấu hiệu để dẫn lối cho trái tim can đảm đi tìm kho báu của đời mình. Và giai đoạn chông chênh đã làm mình nhận ra điều mình thật sự muốn và vì thế mình càng tin tưởng vào hành trình của mình hơn.
Ngẫm lại, không những người trẻ, mà độ tuổi nào cũng có những chông chênh nhất định.
Khi còn trẻ, ta chông chênh với những lo âu về tương lai, về sự nghiệp, về tình yêu. Khi trưởng thành, ta chông chênh với những gánh nặng gia đình, với áp lực công việc, với những mối quan hệ phức tạp. Và khi về già, ta chông chênh với những vấn đề sức khỏe, với nỗi cô đơn và sự trống vắng.
Nhưng, chông chênh không có nghĩa là ta phải gục ngã. Thay vào đó, ta có thể xem đây là cơ hội để học hỏi và trưởng thành. Hãy dũng cảm đối mặt với khó khăn, tìm kiếm giải pháp và không ngừng nỗ lực để vượt qua thử thách.
Mỗi lần ta vượt qua một chông chênh, ta lại trở nên mạnh mẽ và bản lĩnh hơn. Ta hiểu rõ hơn về bản thân, về thế giới xung quanh và về những gì ta thực sự mong muốn. Những trải nghiệm đó sẽ giúp ta trân trọng những gì ta đang có và biết ơn cuộc sống này hơn.
Một vài suy tư của cô gái 22 tuổi.
Bài viết gần đây
-
Mình được một người chị giới thiệu Triển lãm và toạ đàm “Đi qua bóng tối – Hành trình tự kiểm soát trầm cảm”. Ngay khi nghe chủ đề của …
-
Vì không thể nào chợp mắt nên tôi nằm xem lại những bức ảnh trong chiếc điện thoại cũ gắn bó với mình từ những năm cấp ba đến những …
-
Bạn có đang phán xét chính mình? Thực tế là có nhiều bài viết dù mình dự định sẽ đăng lên nhưng rồi lại cất nó vào một xó vì …
-
-
Bạn có bao giờ muốn biến mất khỏi thế giới này? Như kiểu một ngày thức dậy và không còn ai thấy ta và ta cũng chẳng cần bận tâm …
-
Đầu năm nay đi viếng chùa, tự dưng lại nhớ đến Tết năm ngoái, tôi với nhỏ bạn cùng đi chùa mùng 1 và hữu duyên được nghe sư ông …
-
-
Cái thời còn nhỏ xíu, khi xem những bộ phim phép thuật, tôi ước mình có thể trở thành các nhân vật sở hữu những khả năng thần kỳ ấy. …
-